Contents
ToggleCái bánh overhyped nhất thế giới – Croissant ( phát âm đúng là Kwah-Son chứ không phải Cờ Roi Sant ) Một chiếc croissant kiểu Pháp cổ điển có 55 lớp (27 lớp bơ), đạt được bằng một lần gấp kiểu Pháp, sau đó là 3 lần gấp kiểu thư. Ít lớp hơn sẽ tạo ra kết cấu khác (ít mềm hơn, dai hơn, với các lớp rõ ràng hơn). Quá nhiều lớp sẽ có nguy cơ làm bơ trở nên quá mỏng và tan chảy vào bột. Phương pháp gấp bột croissant được gọi là “lamination” (cán và gấp lớp bột). Đây là kỹ thuật cán bột với bơ để tạo ra nhiều lớp mỏng xen kẽ giữa bột và bơ. Khi nướng, các lớp bơ tan chảy, tạo ra hơi nước, làm cho bánh phồng lên và có kết cấu giòn xốp đặc trưng.
Các bước chính của lamination trong cách tạo ra chiếc bánh Croissant
1. Chuẩn bị bột và bơ: Bột được nhào sơ và ủ lần đầu để phát triển gluten. Bơ được cán mỏng thành hình chữ nhật, sau đó đặt vào giữa lớp bột đã cán mỏng.
2. Gấp lớp lần 1 (Single or Double Fold): Bột được gấp lại theo kiểu gấp đơn (single fold) hoặc gấp đôi (double fold) để tạo ra các lớp. Gấp đơn: Gấp bột thành ba phần (như gấp thư).
Gấp đôi: Gấp hai mép bột vào giữa, sau đó gấp đôi lại (như một quyển sách).
3. Cán và gấp thêm lần 2, lần 3: Bột được cán mỏng và gấp lại nhiều lần (thường từ 3-4 lần). Số lần gấp và kiểu gấp quyết định số lớp cuối cùng của bánh.
4. Thư giãn bột: Sau mỗi lần gấp, bột cần được nghỉ trong tủ lạnh (thường 20-30 phút) để gluten thư giãn và tránh bơ tan chảy.
5. Cán, cắt và tạo hình: Bột được cán mỏng, cắt thành hình tam giác, và cuộn lại thành hình lưỡi liềm để tạo hình croissant.
Mục tiêu của lamination là Tạo ra hàng trăm lớp bột xen kẽ với bơ. Sau khi nướng, croissant sẽ có kết cấu giòn, xốp, và nhẹ nhờ vào các lớp này. Phương pháp lamination là kỹ thuật đòi hỏi sự kiên nhẫn, kỹ năng và độ chính xác cao, là một trong những yếu tố làm nên sự hấp dẫn đặc biệt của croissant.
Nguồn gốc và lịch sử ban đầu của Bánh sừng bò croissant không xuất phát từ Pháp như nhiều người nghĩ mà từ Áo, với nguồn gốc liên quan đến loại bánh có tên gọi kipferl – một loại bánh hình lưỡi liềm, phổ biến từ thế kỷ 13.
Một câu chuyện nổi tiếng cho rằng croissant được tạo ra để kỷ niệm chiến thắng của người Áo trước Đế quốc Ottoman trong trận vây hãm Vienna năm 1683. Hình dáng trăng lưỡi liềm của bánh được cho là mô phỏng biểu tượng trên lá cờ Ottoman.
Bánh được đưa đến Pháp vào thế kỷ 18 bởi Marie Antoinette, vợ của vua Louis XVI, người Áo. Tuy nhiên, lúc này, nó vẫn chưa mang hình thức và kết cấu như croissant hiện đại.
Đầu thế kỷ 19, croissant bắt đầu được sản xuất theo phong cách pâte feuilletée (bột ngàn lớp), sử dụng kỹ thuật cán bơ vào bột, tạo nên kết cấu giòn xốp đặc trưng.
Croissant trở thành biểu tượng của ẩm thực Pháp từ giữa thế kỷ 19, khi các tiệm bánh tại Paris cải tiến công thức, bổ sung bơ và tạo nên loại bánh như chúng ta biết ngày nay. Sự phổ biến toàn cầu của croissant được thúc đẩy bởi các nhà sản xuất công nghiệp, đặc biệt vào thế kỷ 20.
Từ thế kỷ 20, các nhà sản xuất như Pillsbury và La Croissanterie đã công nghiệp hóa croissant để cung cấp hàng loạt.
Sự ra đời của croissant đông lạnh cho phép các tiệm bánh và siêu thị dễ dàng cung cấp bánh tươi mỗi ngày.
Các đầu bếp sáng tạo như Dominique Ansel đã đưa croissant lên tầm cao mới với món cronuts – sự kết hợp giữa croissant và donut.
Một số nơi kỷ niệm ngày 30/1 hàng năm để tôn vinh món bánh này.
Croissant đòi hỏi kỹ thuật và sự kiên nhẫn, đặc biệt là trong khâu cán bột. Đây là quy trình cơ bản
1. Nguyên liệu chính:
• Bột mì đa dụng
• Bơ lạnh
• Men nở (instant yeast)
• Đường
• Muối
• Sữa hoặc nước
• Lòng đỏ trứng (để quét mặt bánh)
2. Quy trình:
• Làm bột cơ bản: Trộn bột mì, men nở, đường, muối và sữa để tạo khối bột mềm.
• Cán bơ vào bột: Bơ được cán thành miếng mỏng, sau đó bọc vào lớp bột. Quá trình này tạo nên các lớp bánh đặc trưng.
• Gấp bột: Cán và gấp bột nhiều lần để tạo nên lớp bột ngàn lớp (lamination).
• Cắt và tạo hình: Bột được cán mỏng, cắt thành hình tam giác, cuộn lại để tạo hình lưỡi liềm.
• Ủ và nướng: Bánh được ủ để nở thêm trước khi nướng ở nhiệt độ cao (khoảng 200°C).
Bài viết từ: Dinh Phong Nguyen