Am em scent
Ấm Êm Scent - Tạo ra những khoảnh khắc khó quên từ hương thơm

Em Sẽ Làm Gì Vào Một Chiều Mưa

/ Em sẽ làm gì vào một chiều mưa ?/
 
Tôi có một cô người yêu khá kì lạ, cổ thích những ngày trời mưa tầm tã, thích được dừng đèn đỏ giữa phố đông, đi chợ phiên vào tối chủ nhật và ra công viên để thả diều vào mỗi chiều. Kể ra thì cũng chẳng kì lạ mấy nếu như tôi không phải là đứa quá lười để đưa cổ đi lung tung, trái ngược với cổ, tôi chỉ thích ở nhà, dùng thời gian rảnh để chơi game và ngủ.
 
Nhớ mùa hè năm đó, Đà Lạt đón chúng tôi bằng những cơn mưa liên hồi từ ngày này qua ngày khác, lạnh tới nỗi chỉ muốn ở nhà nhúng mì tôm và xem phim, cuộn trong chăn ấm, ôm nhau rồi ngủ suốt cả ngày. Nhưng mà cổ đâu có chịu, nhất quyết đòi mặc áo mưa chạy nhong nhong ngoài thành phố, ngắm một Đà Lạt khá là lạnh lẽo giữa trời xấp xoá trắng tinh, miệng thì cười nói rúc rích khen thành phố thật bình yên và thơ mộng. Trong khi tôi ngủ thiếp đi vào một chiều trời tối muộn, lúc ngủ dậy thì vừa thấy một mảng hoàng hôn hiện ra, nhìn ra cửa sổ phòng homestay đã thấy cô ấy tung tăng dưới chiếc dù trong veo, nhảy chân sáo đi về nhà, trên tay cầm rất nhiều đồ ăn vặt nào là sữa đậu nành nóng hổi vẫn còn bốc khói, nào là bánh tráng nướng, khoai lang mật và một túi đồ lỉnh kỉnh như vừa đi chợ về chuẩn bị nấu nướng linh đình.
 
“Mua cho anh này, Đà Lạt lạnh ghê cái lúc nào em cũng thấy nôn nao đói bụng hê hê, nên có đi dạo vòng vòng thấy quanh đây quá trời hàng quán xinh xắn, cả mấy hàng rong nữa, siêu thích, em gọi mãi mà anh chẳng dậy nên đi luôn. Anh ăn lót dạ đi rồi em đi nấu cơm nè. “ Tôi lờ mờ tỉnh dậy vội với lấy cái điện thoại nghịch linh tinh, vừa nhăm nhi mấy món hảo hạng mà cổ vừa mua, lòng thoải mái hạnh phúc khôn tả. Ngồi một xíu thì đã nghe mùi thơm nồng nàn từ bếp, chúng tôi đã có một bữa tối đúng nghĩa “linh đình” đủ ba món ăn canh xào mặn như ở nhà vậy đó. Thiết nghĩ lên đây chỉ đi ăn mấy món lẩu, nướng mới ngon, nhưng không ngờ cảm giác được ăn cơm thế này, cứ như thể chúng tôi đã thật sự sống ở đây vậy.
 
Mùa hè ở Sài Gòn một năm sau, cũng chứng kiến cảnh những cơn mưa tầm tã y chang những ngày an vui ở Đà Lạt lúc đó, tôi đã hứa sẽ cùng cô ấy quay lại vào ngày này một lần nữa, nhưng mà chẳng thể nữa rồi. Tôi thức dậy sau một giấc ngủ dài, mấy ngày nay chỉ ở nhà thôi vì Sài Gòn đang bận giãn cách, trời mưa rất to ngoài cửa sổ, tự nhiên nhớ da diết cái cảnh tượng cô ấy lặng lẽ tản bộ dưới cái dù trong veo, dưới bếp cũng chẳng có mùi thức ăn nào nữa, tủ lạnh trống trơn cả rồi. Tôi không còn cô ấy bên cạnh, nhưng vẫn muốn được quay lại Đà Lạt nhiều lần nữa, để thử một lần đi dạo dưới mưa, nấu một bữa cơm nhà và dạo chợ đêm vào cuối tuần ngó coi cái anh đứng hát live acoustic mà hồi đó cô ấy cứ tấm tắc khen vừa đẹp trai vừa hát hay có thiệt đẹp trai hơn tôi không, tôi sẽ thử hết tất cả những điều cô ấy thích, nhưng đã chưa một lần làm cùng với cô ấy.
 
“ Ở đây trời đang mưa, em hình như thấy anh đang khóc.”
0/5 (0 Reviews)

    Mọi người đều thích

    Messtori

    Dành cho bạn